Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

Miên Viễn


Cỏ có nói đời rằng sao ngắn quá?
Cây ngàn năm có cảm thấy cô liêu?
Người lang thang giữa ngày tháng tiêu điều
Khi chóng vánh, khi thấy dài vô định

Ta nguyện chết ngay lúc này. Nhắm mắt
Cảm thời gian ảo ảnh lịm trong đầu
Rồi thấy mình rơi vào cõi rất sâu
Nhưng lấp lánh. Đó trời khuya huyền diệu

Người có thấy đời bỗng chùng đến lạ?
Như cành khô còn lững thững cây khô
Người có thấy cuộc sống cũng như mơ?
Ta chạm đến, và ta choàng tỉnh giấc...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét