Thơ Viết Cho Mình
gửi áng mây
trôi giữa đỉnh trời
trăm năm phù thế một cuộc chơi
đã cười như nắng tươi bầu biếc
và khóc như mưa nhỏ xuống đời
thân thế tang bồng theo gió cuốn
định mệnh vương ngang ngọn núi buồn
hợp tan trong tấm lòng thiên địa
vẫn cứ thong dong nẻo vạn muôn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét