Thức
qua mấy giấc đời mê ngủ
Nên mắt lim dim muốn sụp mi
Không ai cả một mình ta là đủ
Đủ thâu đêm nhưng chẳng biết nói gì
Uống mấy chén mà say hơn Lưu tử
Bởi đời ta vốn đã bản Túy ca
Bàn phím gõ dâng buồn thành câu chữ
Chữ thành thơ, thơ thành điệu phôi pha
Đi mất cả đi không còn ai cả
Sao tang thương như chiều lạnh tàn hương
Ôi côi cút cuối ngày nghiêng bóng ngả
Thân nhạt gầy cô độc một tịch dương
Đêm cũng hết như ngày rồi cũng hết
Chỉ phận người là dai dẳng khổ đau
Ta đang đợi huyền thiên ban đoạn kết
Viết cho nhiều cũng phải dấu chấm câu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét